Lái xe dọc theo Xa lộ 13, du khách rất dễ bỏ qua thị trấn Forget, trong tiếng Anh có nghĩa là "quên lãng", mà không hề nhận ra. Forget nằm ở miền đông nam tỉnh Saskatchewan và không có gì đặc biệt.
Cảnh quan đơn điệu, với những thân cây phong, cây dương ngẳng nghiu xếp hàng dọc theo biên giới thị trấn. Những giàn khoan dầu là vật thể chuyển động duy nhất phía đường chân mây.
![]() |
Thị trấn được thành lập vào năm 1899 bởi nhóm giáo sĩ người Pháp được mời đến để quản lý giáo xứ địa phương và được đặt tên theo vị phó tổng đốc trước tiên. Ảnh: BBC. |
Forget từng là một trong những khu dân cư thịnh vượng nhất trong vùng. Vào thời đông đúc nhất, ở đây có ba nhà băng, hai cửa hàng tạp hóa tổng hợp và một khách sạn, thậm chí còn có tờ báo riêng.
Các giáo sĩ mở dài, xây dựng giáo xứ và dân cư tăng đến hơn 300 người. Nhưng khi hệ thống đường sắt ngừng chạy qua khu vực này vào thập niên 1990, cư dân chuyển đến sống ở các thành phố gần đó và dân số nơi đây sụt giảm.
Forget dần dần chìm vào lãng quên. Năm 2007, nơi này có nhịp được công chúng biết đến lần nữa khi Shannon và Don Shakotko, những người sống ở thị trấn gần đó, thấy tin rao bán khu nhà dành cho các linh mục ở Forget. Với kiến thức âm nhạc và mơ ước xây dựng cộng đồng, họ cải tạo tòa nhà bỏ hoang thành phòng hòa nhạc đồng thời là nơi sáng tác cho các nghệ sĩ và nhạc công.
Sau đó, họ mở thêm quán Happy Nun Cafe, một nhà hàng chuyên sử dụng các nguyên liệu địa phương từ các nông trại trong vùng. Vào năm 2015, đầu bếp Katie Vinge-Riddell mua lại quán cafe và biến nơi này thành trọng điểm khu vực. Với tài nghệ nấu bếp của chủ mới, nhà hàng dần nức tiếng và thị trấn "quên lãng" lại được nhiều người tìm đến. Họ đến từ nhiều nơi trong Saskatchewan, có người còn đến từ Mỹ.
![]() |
Quán được đặt tên để hoài tưởng đến di sản và ngôn ngữ mà người Pháp đã để lại cho cộng đồng, từng là ngôn ngữ chính được dùng tại đây. Nhiều đồ cổ xưa của thị trấn Forget cũng được đặt trong quán, gồm cả hòm thư trước nhất của thị trấn. Ảnh: BBC. |
Tiếng lành đồn xa, Forget được cho là nơi tuyệt vời để đến thưởng thức ẩm thực và âm nhạc. Các buổi hòa nhạc và lễ hội cuối tuần mà thị trấn tổ chức thường sớm cháy vé. Việc này bắt đầu đưa tên của thị trấn trở lại trên bản đồ. Số người đến ăn tối tại Happy Nun Cafe trong một bữa thậm chí còn đông hơn dân cư sống ở thị trấn Forget.
Một buổi tối nhà hàng có khoảng 60 - 70 khách dùng bữa, trong khi Forget chỉ có 40 cư dân sinh sống, gồm các nông dân, nhạc công, họa sĩ vốn là những người tự lực và trân trọng lối sống xa rời tiện nghi hiện đại. Nơi đây không có vỉa hè hoặc cơ sở hạ tầng khang trang. Cư dân tự cung tự cấp và tự chuyển vận nước lèo và nước thải. Nếu cần sửa gì đó, người dân sẽ nhờ những người xung quanh giúp. thường nhật, họ sẽ bàn bạc đồ dùng với nhau thay vì tài xế 20 phút đi mua hàng ở thị trấn Stoughton gần đó.
Ngân Dương (Theo BBC )
0 nhận xét:
Đăng nhận xét