Mẹ của Trân Trân là cô Tưởng, sống ở Thành Đô, đang làm y tá trưởng của một bệnh viện. Vào sớm khuya 22/2, cô Tưởng đã nhận được chỉ đạo của cấp trên yêu cầu cô tới viện trợ cho Vũ Hán vào ngày hôm sau.
Đối với cô Tưởng và chồng Trâu Vân, điều này không nằm ngoài dự liệu. "Vợ tôi là một nhân viên y tế, việc lên tuyến đầu trong lúc này là chuyện thường nhật. Trước đây trong đợt dịch SARS và trận động đất Văn Xuyên, cô ấy cũng từng đi tương trợ."- Trâu Vân nhớ lại. Bản thân anh cũng là cảnh sát viên tại Chi nhánh Công an Đường sắt Thành Đô. Vào cuối tháng 1/2020, cặp vợ chồng đã phải gửi con đến nhà bà ngoại ở Nhã An.

Cậu bé đành dùng cây bút chì trong tay để thông tõ nỗi nhớ người mẹ sắp phát xuất đi xa.
"Thằng bé gọi điện thoại nói chuyện với mẹ, biết mẹ phải đi Vũ Hán ngày hôm sau, có chút lưu luyến, nhưng cũng ủng hộ. Rốt cuộc con tôi vẫn còn nhỏ, chưa biết nhiều chuyện!" - bố Trân Trân kể lại.
Ngày hôm sau 13/2, trong group chat của gia đình, cậu bé đã gửi một bức tranh do chính mình vẽ. Bức tranh không nhân ái vật hoạt hình thân thuộc mà cậu yêu thích. Nhân vật ở chính giữa chính là Trân Trân đang giơ cao tấm biển Vũ Hán cố lên, bên trái là người mẹ đeo khẩu trang, bên phải là người cha mặc đồng phục cảnh sát. Phía trên cùng cậu bé đề dòng chữ: "Vũ Hán, tôi cho bạn mượn mẹ của tôi!".
"Lúc mẹ cháu nói là mẹ sẽ đến Vũ Hán, cháu đã muốn vẽ một bức tranh tặng cho mẹ. Cháu vẽ để cổ vũ mẹ, mong mẹ cầm cố. Cháu trông mẹ cháu có thể cứu được nhiều người hơn!" - cậu bé Trân Trân vốn rất thích vẽ chia sẻ.
Sau khi suy nghĩ khoảng 20 phút, cậu bé bắt đầu vẽ ra ý tưởng trong đầu mình. "Cháu viết câu đó là vì cháu biết ở Vũ Hán có dịch bệnh, mẹ cháu là một viên chức y tế, mẹ cháu rất lợi hại. Cháu muốn mẹ cháu đánh bại virus vì vậy cháu mới nói cho Vũ Hán mượn người mẹ rất giỏi của cháu!".
"Tôi đã rất xúc động khi nhìn thấy bức tranh mà thằng bé gửi vào thời khắc đó. Tôi cảm thấy rằng thằng bé đã lớn, đã hiểu chuyện và rất có trách nhiệm"- Trâu Vân nhớ lại. Bản thân anh cũng được truyền cảm hứng rất nhiều, còn viết một bài thơ ngắn lấy tên "Cho mượn mẹ". Những ngày sau đó, cô Tưởng tới tiền tuyến Vũ Hán, bận rộn đương đầu cùng các thiên sứ áo trắng trên khắp cả nước. Còn Trâu Vân cũng không ngơi tay với công tác soát tại các ga khác nhau ở khu xe điện ngầm Thành Đô.
Ngày 25/2 là sinh nhật lần thứ 10 của Trân Trân. Đây là sinh nhật trước nhất của cậu bé không có bác mẹ ở bên. Món quà sinh nhật của cô Tưởng tặng cho con trai là một đoạn video được ghi lại trước đó: mặc dầu mẹ ở Vũ Hán, hôm nay không thể ở bên con, nhưng mẹ không có lúc nè không nhớ con. Mẹ tranh thủ ít thời kì trước khi đi làm để quay video chúc mừng sinh nhật con. Mẹ chúc con sinh nhật vui vẻ, học thật tốt, sau này lớn lên có thể trở nên trụ cột của quê hương".
Cùng ngày, cặp vợ chồng cũng dành thời kì để chat video với con sau một ngày dài làm việc. Trong cuộc trò chuyện, Trân Trân cũng nói cho cha mẹ điều ước sinh nhật của mình. Cậu bé ước dịch bệnh sẽ bị đẩy lùi sớm hơn và mẹ có thể trở về với cậu an toàn.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét